PHAN HOÀNG PHƯƠNG
– Sinh ngày 29-01-1966 tại Tây Hiếu-Nghĩa Đàn- Nghệ An
– Quê quán: Tùng Ảnh, Đức Thọ, Hà Tĩnh
– Tốt nghiệp Đại học Sư phạm Huế, Khoa Ngữ văn năm 1988
– Công tác tại Báo Đà Nẵng từ năm 1995-2018; Phụ trách Báo Đà Nẵng Cuối tuần từ năm 2006-2018.
– Từ tháng 7-2018 đến nay: Phó Chủ tịch thường trực Hội Nhà báo thành phố Đà Nẵng.
– Tác phẩm : Giữa thời gian, thơ, Nxb Đà Nẵng, 1994.
Hoa gạo
Không có đôi
Đơn chiếc dọc triền sông
Hoa gạo cháy rực trời
Mà người thương không trở lại
Hoa gạo ơi
Lớp ngửa mặt lên trời
Lớp úp mình trên cỏ
Như tình yêu vời vợi của chúng mình
Nhẫn nhịn giữa cao xanh.
(2004)
Rằm tháng Bảy
Đêm nay
Chuyến tàu chở người từ cõi âm về trĩu nặng
Con không dám ra sân ga đón người
Không dám nhìn sâu vào di ảnh của người
Vì lại sợ người tin cậy
Ngày ấy, người đã dặn con điều gì
Trước khi nhắm mắt xuôi tay
Con đã ghi nhớ trong tim mà không làm được vậy
Người ơi
Chúng con đã từng ở cạnh nhau
Cùng bảo bọc trong từng ý nghĩ
Thế mà giờ đây, cách biệt tựa âm dương
Giá như ngày đó
Người đừng đưa con đến dòng sông
U u mang mang như tiền định
Đừng để con chạm tay vào mặt nước
Lộ dần ham muốn trần gian
Đêm nay
Trăng trôi về một phía
Mây dạt về một phía
Lòng con đầy nỗi lo âu
Liệu mai kia hương khói có xa dần?
Chuyến tàu lại rời ga
Con sấp ngửa chạy theo mà không ai hay ai biết
Con biết sẽ có ngày được cùng người quay trở lại
Kiếm tìm ý nghĩ trần gian.
Đi trong mưa gió
Những ngày đi trong mưa gió
thèm được nghe những câu thơ cũ
đau như trời tuôn mưa
buốt như cơn gió xé
đẹp như vạt lau bừng sáng tận bìa rừng
Sao giờ nhiều câu thơ như được ném tung ra tứ phía
như nhặt chữ đầu non nối về cuối bể
Ừ thôi, không lưỡi lê. Không đạn xé. Không bão mưa
Nhưng cả tình yêu sao cũng không còn thắm
Sao buồn vui cũng không cả khóc cười?
Những ngày đi trong mưa gió
Thèm nơi trở về, cả nhà ngồi bệt bên mâm cơm nóng hổi đủ đầy
thèm nơi trở về, có những gương mặt ngẩng lên nụ cười chào đón
quên người xa để nhớ những người gần
Thỉnh thoảng ngước nhìn về rặng núi
Mờ xa chắc có tiếng chuông rơi.
(2014)
P.H.P