Lục lại những bài viết cũ, Nhà thơ, Dịch giả, Nhà nghiên cứu lịch sử Bùi Xuân vui vui tìm lại được một mẩu chuyện nhỏ xíu về chú Chuột… viết đã lâu lắm rồi. Nay, trong những ngày áp Tết Canh Tý 2020, vansudia.net xin đăng tải để mua vui bạn đọc một chút tí tì ti…
vansudia.net
Tiểu phẩm vui:
Khá… khá lắm!
Bùi Xuân
Ngày tôi đến cơ quan nhận việc, Người nhìn tôi từ đầu tới chân mà rằng: “Chuột sa chỉnh nếp thì thế nào?”. Tôi thưa: “ Dạ, sướng mê người”. Lại hỏi:” Ngộ nhở rơi vào miệng mèo?”. Tôi lại thưa: “ Dạ, tàn đời”. Người rung đùi tỏ vẻ hài lòng và phân cho tôi cái chân gác cổng. Hai năm sau tôi sa vào chỉnh nếp nhà Người (cô con gái rượu của Người nay đã là bà xã của tôi), liền được Người cất nhắc lên thủ kho, thủ quỹ, trưởng phòng hành chính quản trị… rồi đề bạt trợ lý giám đốc.
Bố vợ và chàng rể, tức là Người và tôi, rất “ăn ý” nhau. Này nhé, Người hỏi:“Cái khoản sửa chữa nhỏ cơ quan ta được bao nhiêu?”. Tôi liền thưa: “Phần bố tệ lắm cũng dăm ba vé ”. Người lại hỏi: “Thế còn cái khoản….”. Tôi lại thưa: “Bố xây cái nhà hai tầng vẫn còn thừa chút ít”. Khuôn mặt Người những lúc ấy rạng rỡ hẵn lên và giọng Người trở nên “chít chít”, à quên, rối rít: “Khá …khá lắm!”.
Được Người khen, tôi lấy làm sung sướng. Nhưng, dường như sau mỗi lần phát ra mấy tiếng “khá …khá lắm” là người lại nhớ đến mấy ngài Tý. Người “dịch hạch”, à lại quên, “sát hạch” tôi: “Họ nhà chuột thuộc loài gì?”. Tôi thưa: “Loài gặm nhấm”. Người lại hỏi: “Vậy bài học đáng giá ngàn vàng của họ nhà chuột là gì?”. Tôi quen bài bản cũ: “Lấy gặm nhấm làm kế sách, lấy gặm nhấm nữa, gặm nhấm mãi làm phương châm và để được gặm nhấm, có cái mà gặm nhấm thì phải biết “mua mắm mua muối giỗ cha chú mèo”. Thế là Người lại rung đùi, tỏ vẻ hài lòng: “Khá…khá lắm!”.
Bùi Xuân