NGUYỄN THANH HẢI
Tên thật là Nguyễn Thanh Hải. Tốt nghiệp Đại học sư phạm – Khoa Cử nhân Tiểu học. Hội viên Hội Văn học và Nghệ thuật tỉnh Tiền Giang, anh hiện đang làm việc tại Phòng Giáo dục và Đào tạo huyện Cái Bè, tỉnh Tiền Giang.
Anh đã về nhất cuộc thi thơ Đồng bằng sông Cửu Long lần thứ VI năm 2020; Hạng nhì và giải khuyến khích cuộc thi thơ khu vực Đồng bằng sông Cửu Long lần thứ V năm 2013. Ngoài ra, gần đây (năm 2020) đã đứng thứ nhì cuộc thi thơ Đồng Nai và hạng ba cuộc thi Thơ và Bút ký tỉnh Bến Tre (2019-2020). Anh cũng từng đoạt giải trong cuộc thi thơ lục bát “Ngàn năm hồn Việt” do lucbat.com phối hợp với báo Người Cao Tuổi và Câu lạc bộ thơ Việt Nam tổ chức năm 2011. Trong số nhiều chiến công của anh, anh còn tự hào về các giải quốc gia như đoạt giải ba tại cuộc thi thơ Kỷ niệm 40 năm giải phóng hoàn toàn miền Nam và kỷ niệm 30 năm đổi mới đất nước do Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Tiền Giang tổ chức.
Trong thập kỷ qua, anh đã xuất bản ba tập thơ: “Cúi chiều nhặt sóng” (2013); “Mùa dang tay tha thứ những quay về” (2020); “Nước mắt không làm sáng hơn bầu trời chạng vạng” (2020). Tác phẩm của anh đã được đăng trên các báo, tạp chí trong và ngoài nước, thơ của anh được dịch ra nhiều thứ tiếng như Anh, Serbia, Uzbekistan, Tây Ban Nha, … Ngoài ra, tác phẩm của anh còn xuất hiện trên trang của Hội Nhà văn Thế giới. (AWW); Của các nhà thơ tiếng Anh Tập 1 Tạp chí Cooch Behar Thành phố Cooch Behar, Ấn Độ; Tạp chí Văn học Thổ Nhĩ Kỳ; và Đài phát thanh Mexico UMRO.
TRUYỆN NGẮN NƯỚC NGOÀI
Abdumominov Abdulloh, sinh ngày 29 tháng 11 năm 2008 tại Tashkent. Em đang học lớp 7, trường 102, Cộng hòa Uzbekistan, Tashkent.
Năm tuổi em ấy bắt đầu học phương đông và văn học, đọc sách. Từ nhỏ em đã thích văn chương. Em bắt đầu viết truyện khi mới 10 tuổi, truyện của em đã được dịch ra nhiều thứ tiếng và xuất bản ở nhiều nước, em đã tham gia các cuộc thi quốc tế và đoạt giải. Mục đích của việc viết truyện là để truyền cho trẻ em ý thức về thời gian và văn hóa. Các tác phẩm của em đã được đăng trên các báo, tạp chí và các trang web của Uzbekistan. Nó cũng đã được xuất bản ở Nga, Pakistan, Ấn Độ, Kazakhstan, Dagestan, Indonesia, Israel, Châu Phi, Bỉ, Romania, Mỹ, Argentina, Trung Quốc. Cũng được xuất bản bằng tiếng Nga, Anh, Kazakhstan, Indonesia, Irvitic, Romania, Tây Ban Nha, Trung Quốc. Hiện em đang là Điều phối viên cho Uzbekistan của tờ báo châu Phi Kenya Times, tạp chí Ấn Độ Namaste India Magazine.
Xin giới thiệu truyện ngắn của Abdumominov Abdulloh
Kẻ trộm thời gian
Truyện ngắn của Abdumominov Abdulloh (13 tuổi)
Học sinh trường số 102, quận Shayhantahur, Tashkent, Uzbekistan.
Tên tôi là Doniyor. Người hàng xóm của tôi, Abdullah và tôi đã trở thành bạn thân của nhau. Một ngày, chúng tôi không thể tìm thấy bất kỳ cách nào để vui chơi. Chúng tôi không có mục tiêu. Chúng tôi không biết phải làm gì. Khi chúng tôi đang làm một cái gì đó từ một mảnh gỗ, cha tôi đột nhiên thức dậy. Đôi mắt ông ấy mở hờ khi ông ấy nói: “Này, những tên trộm thời gian! Các con có đang lãng phí thời gian của mình không? ”
Tôi hoàn toàn không hiểu ý nghĩa của từ “kẻ trộm thời gian” của cha tôi. Tôi muốn hỏi, nhưng ông ta ngủ quên mất.
Bạn tôi, Abdullah cũng hỏi “Chúng ta có phải là kẻ trộm không?”
Khi ánh sáng ban ngày ló dạng, Abdullah đi vào nhà của bạn ấy. Tôi cũng lăn ra ngủ vì kiệt sức. Nhưng tôi nhớ mình sẽ đi học muộn nên nhanh chóng rửa mặt, uống trà vội vàng. Tôi không nhớ mình đã ăn gì. Tôi nghĩ mình sẽ đến trường muộn, nhưng giờ học vẫn chưa bắt đầu. Vừa đến nơi thì cô giáo đã bước vào, chúng tôi cùng chào hỏi một cách kính cẩn.
“Các em học sinh thân mến của tôi! Tôi vui mừng khôn xiết khi được gặp các em. Niềm vui của tôi là vô bờ bến”.
Ngay khi giáo viên của chúng tôi đang giải thích chủ đề cho chúng tôi, một trong những người bạn cùng lớp của tôi bước vào và nói: “Thưa cô, con xin lỗi vì hôm nay con đến muộn.” “Em đừng đến muộn nữa.” Cô giáo nói: “Lần này tôi tha thứ cho em, nhưng lần sau tôi sẽ trừng phạt em”.
“Các em học sinh thân mến,” cô giáo nói “Các em phải xây dựng một đất nước Uzbekistan mới, đồng thời chứng minh cho sự tin tưởng của cha mẹ các em, sẵn sàng hy sinh mạng sống của họ vì các em. Nếu các em trở nên nổi tiếng, tôi sẽ tự hào nói trên đường phố rằng tôi đã dạy học sinh này!”.
Những lời này của giáo viên đã có một tác dụng đặc biệt đối với tôi và làm tăng sự tự tin của tôi. Nhiều tiếng xì xào bắt đầu trong lớp học. “Ngày mai anh có đến dự sinh nhật em không?” Tôi cũng nghe thấy những lời đó. Rõ ràng là giáo viên của chúng tôi cũng đã nghe thấy những lời này.
“Kẻ trộm thời gian”, cô giáo nói. Ánh mắt sắc lạnh của cô nhìn học sinh lộ rõ vẻ tiếc nuối: “Kẻ trộm thời gian”. Tôi đã nghe những lời này từ cha tôi khi tôi đang chơi với bạn tôi. Đó là lý do tại sao tôi không ngạc nhiên khi nghe họ. Các bạn cùng lớp của tôi đã choáng váng.
Tôi run lên vì sợ hãi, như thể tôi, bạn của anh ta, Abdullah, đã phạm tội. “Doniyor, tại sao em lại run rẩy?” cô giáo hỏi. “Cô đã gọi chúng em là những tên trộm, phải không? Rốt cuộc, những kẻ ăn cắp không bị trừng phạt sao? ” “Kẻ trộm thời gian bị trừng phạt bởi chính thời gian. Làm như vậy, em đang tự làm hại chính mình. ” giáo viên nói.
“Thưa cô giáo, em không hiểu ý nghĩa của câu này chút nào. Hãy nói cho chúng em biết về hành vi đánh cắp thời gian”.
“Thông thường, những người ăn cắp sẽ bị trừng phạt,” cô giáo nói. “Kẻ trộm thời gian cũng không ngoại lệ. Đúng là kẻ trộm thời gian không bị trừng phạt ngay. Anh ta thậm chí không phải chịu trách nhiệm trước pháp luật. Nhưng lãng phí thời gian của em bây giờ cũng tương tự như đánh cắp thời gian của em, tương lai của em. Nếu em dành toàn bộ thời gian cho khoa học, em sẽ tiết kiệm được thời gian và trở thành một người trưởng thành trong tương lai”.
Ồ, bạn của tôi, Abdullah và tôi là kẻ trộm tương lai của chúng ta. Tôi nghĩ. Những lời này của người thầy đã truyền cảm hứng cho tôi và ngay lúc đó, tôi nhận ra thế nào là “kẻ trộm thời gian”.
Tôi thậm chí còn đến nhà bạn một cách vội vàng: “Anvar, bạn có ở đó không? Bắt đầu từ hôm nay, tôi có thể nói rằng tôi hiểu giá trị của thời gian.
“Vâng, Doniyor, bạn hiểu đấy, bây giờ chúng ta không đánh cắp thời gian của mình, chúng ta chỉ đang đi theo con đường tri thức. Trong tương lai, chúng ta sẽ nằm trong số những người trưởng thành được cô giáo nhắc đến. Tôi đồng ý với bạn. Đừng lãng phí thời gian của mình!”
Nguyễn Thanh Hải (dịch)
Thieves of time
(Story)
My name is Doniyor. My neighbor Abdullah and I have become close friends. One day we couldn’t find any any way to have fun. We had no goal. We didn’t know what to do. When we were making something from a piece of wood, my father suddenly woke up. His eyes were half open when hesaid:
“ Hey, thieves of time! Are you wasting your time?”
I didn’t understand the meaning of my father’s “time thieves” at all. I wanted to ask, but he fell asleep.
My friend Abdullah also asked “Are we thieves?”
When daylight came, he went into his house. I also fell asleep from exhaustion. But I remembered that I was late for school, so I quickly washed my face and drank tea in a hurry. I do not remember what I ate.. I thought I would be late for school, but class had not yet begun. As soon as I arrived, the teacher came in. We all greeted the teacher with respect
“ My dear students! I am overjoyed to see you. My joy is boundless.“
Just as our teacher was explaining the subject to us, one of my classmates came in and said,”Teacher, I’m sorry I’m late today.”
“Doniyor, don’t be late anymore., the teacher said.“This time I forgive you, but next time I will punish you.”
“Dear students,” the teacher said, “you must build a new Uzbekistan, and at the same time justify the trust of your parents, ready to give their lives for you. If you become famous, I will be proud to say on the street that I taught this student, “ shesaid.
These words of my teacher had a special effect on me and increased my self-confidence. Various whispers began in the classroom.
“Will you come to my birthday tomorrow?” I heard also those words. It was clear that our teacher also heard these words.
“Time thieves,” said the teacherHer sharp gaze at the students was marked by regret. “Thieves of time”.
I had heard these words from my father while I was playing with my friend. That’s why I was not surprised to hear them. My classmates were stunned.
Doniyor, trembled with fear, as if I, his friend Abdullah, ,had committed a crime.
“Doniyor, why are you trembling?” the teacher asked.
“You called us thieves, didn’t you? After all, aren’t those who steal punished?“
“Time thieves are punished by time itself. By doing so, you are hurting yourself. “ the teacher said.
“Teacher, I do not understand the meaning of this sentence at all. Please tell us about the theft of time.”
“Usually, those who steal are punished,” said the teacher. “Time thieves are no exception. True, the thief of time is not punished. He is not even accountable before the law. But wasting your time now is tantamount to stealing your time, your future. If you spend all your time in science, you will save time and become a mature person in the future.
Ohh, my friend Abdullah and I are the thieves of our future. Doniyor thought. These words of the teacher inspired Doniyorm andat that moment, he realized what a “time thief” was.
He even came to our house in a hurry: “Anvar, are you there? Starting today, I can say that I understand the value of time.
“Yes, Abdullah, you understand, now we are not stealing our time, we are just following the path of knowledge. In the future, we will be among the mature people mentioned by my teacher. I agree with you. Don’t waste your time! I will always remember that it is a trophy!
Author: Abdumominov Abdulloh
Pupil of school No. 102, Shayhantahur district, Tashkent, Uzbekistan.
Age: 13