Mười ngày 57: Bản chất nước đôi của im lặng – Tập thơ của Halmosi Sándor (Hungary), Nguyễn Chí Hoan (dịch) – Kỳ 2

Mười ngày 57: Bản chất nước đôi của im lặng – Tập thơ của Halmosi Sándor (Hungary), Nguyễn Chí Hoan (dịch) - Kỳ 2

 

21 min 3 - Mười ngày 57: Bản chất nước đôi của im lặng – Tập thơ của Halmosi Sándor (Hungary), Nguyễn Chí Hoan (dịch) - Kỳ 2Nhà thơ, nhà lý luận phê bình văn học, dịch giả Nguyễn Chí Hoan

 

Mười ngày 57: Bản chất nước đôi của im lặng – Tập thơ của Halmosi Sándor (Hungary), Nguyễn Chí Hoan (dịch) – Kỳ 2

Tác giả: Halmosi Sándor
Dịch giả: Nguyễn Chí Hoan

PLEIN AIR
(1)
To go.
To go from house to house
Soul to soul
Like preachers in the Middle Ages.
Like the village teachers
And our grandfathers, on their way
Home from the fields.
(2)
Whoever cannot be spoken to
Doesn’t believe in miracles
Whoever doesn’t place hope
In the power of the spoken word.
Whoever is afraid, is all elbows,
Whose work, movement, anger,
Kiss is not poetry.
(3)
You have to work, you have to love.
This is simple.
We get there anyway.
To that broad meadow
Below the light, every one of us.
TRỰC HỌA
(1)
Phải đi.
Đi từ nhà này đến nhà kia
Linh hồn này đến linh hồn kia
Như những nhà truyền giáo thời Trung Cổ.
Như những ông giáo làng
Và cha ông chúng mình, đi con đường của họ
Từ nhà ra đồng.
(2)
Bất kỳ ai không thể nói cùng
Không tin vào phép lạ
Ai không đặt hy vọng
Vào quyền năng của lời được nói ra
Bất kỳ ai sợ sệt, đều là những khuỷu tay,
Của họ việc làm, cử động, giận dữ,
hôn chẳng phải thơ ca.
(3)
Anh phải làm việc, anh phải yêu.
Đơn giản thôi.
Ta đến đó dù sao đi nữa.
Đến đồng cỏ trải rộng đó
Dưới ánh ngày, mỗi người chúng ta.

 

FOR THE HURT DOES NOT LAST FOREVER
(Mert a bántás sem örök)
And even this evil thing will get tired
Inside us one day
If it tires of itself
And wants light
Understanding
That it end.
For it is possible
That you have to get up
All of seven times
Meanwhile it wouldn’t hurt to stay awake
To hear the spaces between words
And if someone is sobbing inside.
It rained all day yesterday.
I would have cuddled up to you
Because I know you are afraid.
And I too always tremble
Because of this impotence.
DÀNH CHO TỔN THƯƠNG KHÔNG BAO GIỜ LÀNH
Và ngay dù sự ác này sẽ oải
Một ngày nào đấy trong ta
Liệu nó oải về chính nó
Và muốn được soi tỏ
Được hiểu
Rằng nó chấm dứt.
Bởi là khả dĩ
Rằng em phải trỗi dậy
Bảy lần tất cả
Trong khi sẽ không tổn thương nếu chỉ thức giấc
Nghe những khoảng không giữa các từ
Và nếu có ai đang thổn thức thầm.
Hôm qua mưa suốt.
Anh hẳn đã ôm lấy em ve vuốt
Bởi anh biết em sợ.
Và anh cũng luôn luôn run rẩy
Vì nỗi bất lực này.

 

I WOULD JUST SIT BY THE WINDOW
(Csak ülnék az ablakban)
and look at the trees
and listen to the rain for hours
if I were in Griesheim now
I’d put the vase full of yellow tulips on the floor
I’d put the light orange
and dark orange gerber daisies
in the wine bottles
they waxed their necks with honey-gold wax
Andrea drew their tags
on thin black and beige
and gold hand-made paper
2004
Produced and bottled by Imre Lekics
8313 Balatongyörök
thinner ones were put onto the bottles of ezerjó and cserszegi
a little larger ones on the Italian Riesling
as the proportions demanded
they folded the gold ends back
under the bark
it is nice-looking
it keeps too
that is how I imagine order
I saw the courtyard in front of the house
I saw the vineyards on the hill
I saw them rise at dawn
and saw them lay the table late at night
and pour out the wine after dinner
do this in our memory
I would put a flower
in every bottle
I would put them everywhere
in accordance with the lay of the chamber
and its mood
I’d make the bed
how interesting
whether we’re lying
or rising
we’re always making the bed
my god what the language can do
sow-sowing-scorn-casting-projection
I bought the contents for the soup that afternoon
I’d just sit on the cushion by the window
that reaches the floor
on Goethe Strasse
in one of Mrs. Dächert’s apartments
I’d look at the trees
and wait for you
I’d listen to the rain
you’re changing trains now in Frankfurt
so I need to go in ten minutes
ten minutes
tight for one
a lot for another
hey, how confined is the world
for me now it’s a lot
for what is better than to wait for someone
who will make supper for you today
and before
and after
and meanwhile give you a hug
to wait for someone who can share the rain with you
Hodjak
Rilke
Bachmann
Pastior
the trees
the waiting
and the other kisses too
which are all Solomon’s
eight minutes more
for some it’s tight
for others a lot
for me now it’s tight
for there used to be a time when I waited
for they said they were coming
they just had to change trains
they just had to board the train
and alight from it
at the right time
but somehow
always
at the last minute
something
came up
I will air the room
and set off five minutes sooner
the room will surely please
the silence
the view
I will leave the Arab lamp on on the floor
the goat-skin dims the light
and enchants the tulips
I turn around once on the street
here everything is so near
and while you cook
I’d constantly bustle about you
of course completely unnecessarily
for the kitchen is small
it’s rather tight now
and there’s not much work to do
but I’d peel
taste
and in spite of being superfluous
I’d turn back to you again and again
perhaps I have to bend down
to pick up a potato
a kohlrabi
an impish clove
I could hug you from behind
or as I go out and kiss the nape of your neck
beim Vorbeigehen
often this is better than a long embrace
my god what would I give
to kiss once more
every neck
that I’ve ever kissed
often at the risk of my life
dodging the argus eyes of jealous husbands
going for salt and pepper
in the kitchen
even there
on Ludwig-Pfau Strasse
then we would set the table together
we would choose the music
invite the boys
and the boys would be sure to come
both Balázses would come
the taciturn
and the garrulous one
Márton, Laci, and Tamás would come over
and Béla too, Béla would come over too,
if we’d invite him
they’d speak to us in Hungarian
and we wouldn’t lie
we’d eat the soup
we’d eat the main course
then we’d have
dessert
wine
we’d relax
and I’d touch your toes
with my toes
under the table
and we’d talk
about the little and big things of life
about the Tagungshotel
or perhaps about Mrs. Dächert,
who is a German from Voivodina
who had been deported
or chased away
but perhaps they just came here
in hopes of a better and more just world
for the language and whoever speaks it
remembers everything
her husband is Hungarian,
but he no longer speaks Hungarian
just a few words
anyway he has lived his entire life in Griesheim
where he had apartments built
by Croatians
and Serbs
and where virtually only Hungarians live
for now there is downsizing
Abbau
Nearshore
Outsourcing
we’d talk about these things
and about the Balaton Uplands
the morning jogs
from the Taunus Therme
about whose partner is coming when
I would not go into those things
we’d avoid the basic questions
we’d be happier
if Laci would be happy
his partner will not come
we’d be happy for Béla, Márton
and both Balázses separately
and together we’d be very happy
but even more if they would slowly leave us alone
so that we can finally get along
so we can sell in one basket
so we should quiet down
so we don’t become smoke without fire
and grind in one mill
if I touch your neck
my blood heats up
and my mouth is a hive filled with smoldering embers
at dawn we’d talk for a long time about Hodjak
the tricks of translation
still I couldn’t say everything
about Tunesia
and Tafraou
Sousse
and Hammemet
the truth is
you can’t talk about the other kisses
that is, you can’t talk about them
so that the present one doesn’t become bitter,
doesn’t cool off
but I would say that Andrea, after writing up the tags, waited for me in a felt dress,
she had picked violets at Bellevue
I would say with a clear conscience
that we visited Szigliget, St. George’s Mountain
Badacsony, Nemesvita, and we went up
to the chapel on the hill
still I couldn’t speak my mind about the Medinas
indeed we didn’t say much for the most part
as in Kapolcs this year
only the sun shone hot
only the wind blew, a lot
though I once wandered through
those narrow alleys from morning to night
looking for some deeper meaning or connection,
until I realised that only speech wanders
about in us and love
and I’d thank you for this lovely evening
thank you for the dinner, for the pine trees
in front of my window, the kisses, which are
never enough
I would say all this in Hungarian
there in Griesheim, near Darmstadt
I would hang your bra on the window latch,
so that the rising sun and Laci and Béla
should also be glad and see
that it was worth getting up
and making the bed once again
with a merry heart, and go off to work
jauntily
but time just goes by, and one is more likely
to be ill writing a book review in the afternoon silence,
tearing into pieces, meanwhile it is twilight,
in fact, the shadows of evening are falling,
all the visitors have left, Peter has left,
John has left, Mathew’s wife has left too,
they’ve all left, not even Thomas has sat down
to play chess with me, it is midnight,
the hospital is like a waiting room
and I’m standing there in pyjamas
without a nightgown
now then, this will make a poem
the troubadour replied in an sms
and I resigned myself
to the fact that however many car-stakes break
ultimately the poet will be classed
with the merciful
I shouldn’t write any more
I won’t write you any more
and I won’t even answer
I’d rather convalesce at home
alone
I suck on the short-stemmed
hard pipe of courting
I look at the inner courtyard
I listen to the rain
and stare at the empty latch
they may break in
and take your bra
if I hang it up there
if you would come after all
they stole my bike not long ago
then they pried the last original
lead-glass rosette from its frame on the staircase
they’d already taken care of the other six
like the Zsolnay casing of the courtyard
and they weren’t loathe to rescue
the majolica friezes on the façade
from the esthetic taste of the working people
what all the language knows
and the man who speak the language
my god
good afternoon, I’ve come knocking, we’re from the campaign
and he just stares
and stands on one foot
then on the other
even though he should know that
we’ve already found it
and he can come
at any time
even without knocking
ANH SẼ CHỈ NGỒI BÊN CỬA SỔ
và nhìn cây
và suốt hàng giờ nghe tiếng mưa
nếu anh ở Griesheim lúc này
anh sẽ đặt trên sàn một bình đầy hoa tuy lip vàng
anh sẽ để vầng cam sáng
và cam sẫm nắm hoa cúc
trong những chai rượu
những cái chai cổ bịt sáp ong vàng
Andrea rút những cái thẻ của chai
mỏng màu đen và be
và thiếp vàng thủ công trên giấy
2004
Sản xuất và đóng chai bởi Imre Lekics
8313 Balatongyörök
những cái mỏng hơn gắn trên chai những nhãn vang ezerjó và cserszegi
những cái lớn hơn chút trên vang trắng Ý Riesling
theo tỉ lệ yêu cầu
chúng gập những đầu mạ vàng ra sau
dưới vỏ
thật ưa nhìn
cũng y theo
cái trật tự anh tưởng tượng
anh đã thấy cái sân đằng trước ngôi nhà
anh đã thấy những vườn nho trên đồi
anh đã thấy chúng mọc lên lúc bình minh
và thấy chúng trên bàn vào buổi tối
và rót vang ấy ra sau bữa trưa
làm chuyện này trong ký ức chúng mình
anh sẽ cắm một bông hoa
ở mỗi chai
anh sẽ đặt chúng khắp nơi
sao cho hợp với bài trí căn phòng
và thức của nó
anh để làm cái giường
thú vị nhé
dù chúng mình nằm
hay trỗi dậy
chúng mình luôn luôn khiến cái giường
ôi chúa tôi có thể làm điều ngôn ngữ làm
gieo-trồng-cợt nhạo-chọn vai-phóng chiếu
anh đã mua những thành phần cho món súp trưa đó
mà trước đấy anh chỉ ngồi trên cái nệm bên cái cửa sổ
ngang mặt sàn
trên Phố Goethe
trong một căn hộ của bà Dächert
anh nhìn cây
và chờ em
anh lắng nghe mưa
em lúc ấy đang đổi tàu ở Frankfurt
nên anh cần phải đi trong vòng mười phút nữa
mười phút
với một người là ít
với một người khác thì nhiều
ấy đấy, cái thế giới này hạn hẹp
với anh bây giờ đó là nhiều
bởi cái gì tốt hơn được đợi một ai
cái người hôm nay sẽ làm cho anh bữa tối
và trước đó
và sau đó
và trong lúc cho anh một cái ôm
chờ đợi một ai có thể sẻ chia với anh cơn mưa
Hodjak
Rilke
Bachmann
Pastior
cây cối
việc chờ đợi
và những cái hôn khác nữa
mà đều của Solomon cả
tám phút nữa
với ai đó là hạn hẹp
với ai đó khác thì nhiều
với anh bây giờ thì thật sít sao
bởi đó là khoảng thời gian anh từng quen đợi
vì bọn họ bảo bọn họ đang tới
bọn họ chỉ đang chuyển tàu
bọn họ chỉ đang lên tàu
và đang xuống
đúng giờ
nhưng chẳng hiểu sao
luôn luôn
vào phút cuối
lại có gì
xảy đến
anh sẽ sửa soạn phòng
và lên đường sớm năm phút
căn phòng chắc chắn sẽ đáng ưa
sự yên ả
góc cảnh quan
anh sẽ để ngọn đèn Ả rập trên sàn
da dê làm dịu sáng
và mê hoặc hoa tulip
anh đi một vòng quanh phố
ở đây mọi thứ mới gần sao
và trong lúc em nấu nướng
anh lúc nào cũng xăng xái quanh em
mà dĩ nhiên chẳng để làm gì
vì bếp thì nhỏ
lúc ấy thành chật chội
và không có mấy việc để làm
nhưng anh bóc vỏ
nếm náp
và cứ việc làm người thừa
anh quay lại bên em hết lúc này lúc khác
có lẽ anh phải cúi xuống
để lấy một củ khoai tây
một củ su hào
một chiếc găng tinh quái
tôi có thể ôm lấy em từ sau lưng
hay đi ra và hôn lên gáy em
khi ngang qua
thường thì như thế hay hơn một cái ôm dài
chúa ơi tôi sẽ cho đi cái gì
để được hôn lần nữa
mỗi cái gáy
tôi đã từng hôn
thường với sự liều mạng
tránh né những đôi mắt gây chuyện của những ông chồng hay ghen
tìm muối tìm hạt tiêu
trong căn bếp đó
ngay ở đó
trên Phố Ludwig-Pfau
rồi chúng ta cùng nhau bày bàn
chúng mình chọn nhạc
mời bọn con trai
và bọn trai sẽ chắc chắn đến
cả Balázses sẽ tới
lầm lì
và một tay mồm mép
Márton, Laci, và Tamás sẽ ghé qua
và Béla nữa, Béla cũng ghé qua,
nếu chúng mình cũng mời y
bọn họ nói với chúng mình bằng tiếng Hungary
và chúng ta sẽ không nói dối
chúng ta ăn súp
chúng ta ăn các món ăn
rồi chúng ta sang món
tráng miệng
vang
chúng ta thư giãn
và anh chạm ngón chân em
bằng những ngón chân anh
dưới gậm bàn
và chúng mình nói
về những chuyện lớn nhỏ ở đời
về Tagungshotel
hay có lẽ về Bà Dächert,
một người Đức ở Voivodina
đã bị trục xuất
hay bị đuổi khỏi
nhưng có lẽ bọn họ tới đây chỉ
vì những hy vọng một thế giới tốt hơn
cho ngôn ngữ đó và bất kỳ ai nói ngôn ngữ đó
nhớ đến mọi điều
chồng bà ta là người Hungary,
nhưng ông ấy không nói tiếng Hung nữa
chỉ một vài từ
ừ thì ông đã cả đời sống ở Grisheim
nơi ông ta có những căn hộ xây
bởi tay dân Croat
và Serb
nơi thực ra chỉ những người Hungary ở
mà nay đang co hẹp lại
giải thể
gia công
thuê ngoài
chúng ta nói về những chuyện đó
và về vùng Đất cao Balaton
những chỗ làm buổi sáng
ở Taunus Therme
về bạn tình của ai đang tới khi mà
anh sẽ không nói đến những điều ấy
chúng mình tránh những câu hỏi quá sâu
chúng mình sẽ hạnh phúc
liệu Laci có hạnh phúc
bạn tình anh ta sẽ không tới
chúng mình sẽ hạnh phúc vì Béla, Márton
và cách riêng cả Balázses
và cùng nhau chúng ta hẳn sẽ rất hạnh phúc
nhưng sẽ còn hơn nếu bọn họ lặng lẽ rời đi để lại chúng mình
để chúng mình rốt cục được sánh đôi
vậy chúng mình có thể chung một kiểu
vậy chúng mình nên cứ lặng im dần
vậy chúng mình không thêm củi vào bếp
và bớt lửa cơm sôi
nếu anh chạm vào cổ em
người anh bừng nóng
và miệng anh là một cái tổ ong đầy than hồng ngún khói
khi bình minh mình sẽ nói một lúc lâu về Hodjak
những mẹo dịch thuật
mà anh vẫn chưa thể nói mọi thứ
về Tunesia
và Tafraou
Sousse
và Hammemet
sự thật là
bạn không thể nói về những nụ hôn nữa
tức là, bạn không thể nói về hôn
thế nên cái người hiện diện không thành ra cay đắng,
không nguội ngắt đi
nhưng anh sẽ bảo rằng Andrea, sau khi viết những tấm thẻ, đã đợi anh
cô ấy mặc váy nỉ
cô đã lấy mấy bông violet ở Bellevue
anh sẽ nói với một lương tâm không chút gợn
rằng chúng mình đã thăm Szigliget, Núi St.George
Badacsony, Nemesvita, và chúng mình lên
đến nguyện đường trên đỉnh đồi
mà anh vẫn chưa nói được tâm tư anh về Medinas
thực ra chúng mình nói được mấy đâu gần suốt buổi
như ở Kapolcs năm nay
chỉ mặt trời chiếu gắt
chỉ gió thổi, bao nhiêu
dầu anh có lần đã lang thang suốt
những ngõ hẹp từ sáng đến tối
tìm kiếm đôi ý nghĩa sâu hơn hay kết nối sâu hơn,
tới khi anh nhận ra chỉ lời nói lang thang
quanh quẩn chúng mình và tình yêu
và anh muốn cảm ơn em về buổi tối đáng yêu này
cám ơn về bữa cơm, về những cây thông
ngoài cửa sổ phòng anh, những cái hôn, mà
chẳng bao giờ cho đủ
anh sẽ nói tất chuyện đó bằng tiếng Hung
ở đấy Griesheim, gần Darmstadt
anh sẽ treo áo ngực của em lên cửa sổ nơi chốt,
để cho mặt trời lên và Laci và Béla
cũng sẽ vui mừng và thấy
rằng thật đáng để trỗi dậy
một lần nữa dọn giường
với con tim mừng vui, và cất bước đi làm
khoan khoái
nhưng thời gian cứ trôi, và một người rất có vẻ
phát ốm viết một bài điểm sách trong cái buổi chiều tĩnh mịch này,
xé vụn, khi trời sang chạng vạng,
thực ra, bóng của đêm đang xuống,
tất cả khách khứa đã đi, Peter đã đi,
John đã đi, vợ Mathew cũng đi rồi,
bọn họ đi cả, ngay Thomas cũng không ngồi xuống
làm ván cờ với anh, lúc này nửa đêm,
bệnh viện giống như một cái phòng khách
và anh đứng đó trong bộ pyjamas
không áo choàng
có khi, chuyện này sẽ thành một bài thơ
người hát rong kia phản hồi bằng một tin nhắn
và anh đành chấp nhận
sự thể rằng tuy nhiên nhiều biển báo dừng xe sẽ vỡ
khi rốt cục nhà thơ được xếp chỗ
vì thương hại
anh chẳng nên viết nữa
anh sẽ không viết em thêm nữa
và anh còn sẽ không trả lời
đúng hơn anh sẽ ở nhà hồi phục
đơn độc
anh cứ ngậm cái ống
tẩu của tán tỉnh
anh nhìn vào sân trong
nghe tiếng mưa
và chằm chằm vào cái chốt rỗng
bọn họ có nhẽ vào
và lấy chiếc áo ngực của em
nếu anh đem treo lên đó
nếu rồi em cũng đến
bọn họ đã trộm cái xe đạp của anh chưa bao lâu
rồi bọn họ đã săm soi tấm xịn cuối cùng
hình hoa hồng bằng thủy tinh chì trong khung trên cầu thang
bọn họ cũng đã săm soi sáu cái khác nữa
giống như lớp gốm Zolsnay ở sân trong
và họ chẳng ghê tay mà cứu
đám trụ sành trên mặt tiền
khỏi khẩu vị của dân cần lao
tất cả gì mà ngôn ngữ ấy biết
và tay đàn ông nói thứ ngôn ngữ ấy
ôi chúa tôi
xin chào, là tôi đây,
chúng tôi ở bên chiến dịch
và anh ta cứ trân trân nhìn
và đứng đổi chân này
rồi chân kia
dẫu anh ta nên hiểu rằng
chúng mình đã biết rồi
và anh ta có thể đến
lúc nào chẳng được
thậm chí không thèm gõ cửa

 

BOTTOMLESS LAKE
(Feneketlen tó)
It grows dark, even though
I thought of you all day long.
HỒ KHÔNG ĐÁY
Tối đen sẫm dần, dẫu thế
anh suốt cả ngày dài nghĩ em.

 

DROUGHT
(Aszály)
Moisture cannot be separated from life.
It is like an orange grove for us.
You do not understand, you do not know it,
But you miss it.
Sand does too.
You die during the day,
And at night you freeze without your polar blanket.
You know it well.
If you even think of it, you begin to shake with cold.
Or sweat.
But in any case, you shake.
Speech is a beast just like silence.
It has to be fattened. With mouth, heart, and soul.
With the eye of a good master.
On the pastel painting there is a music stand,
Smelling of dust, shabby panelling.
If you just look at it, it creaks.
Like us, in all our joints.
If you could dribble a spoon of honey down
On the windowsill at night.
It would draw a lot of ants, perhaps bumblebees,
Even sparrows, caterpillars, grasshoppers,
A whole army of locusts.
There would be a mass rush, very unpleasant for you.
But the very thought would make my mouth water
Of you slowly taking the spoon,
And turning it,
Then holding it in the air for a few moments,
You wait for the first drops of honey fall,
And where.
KHÔ
Hơi ẩm không thể lìa sự sống.
Đó giống như một vườn cam vì chúng ta.
Người không hiểu, người thì không biết,
Nhưng người ta nhớ nó.
Cát cũng nhớ vậy.
Ngươi chết trong ban ngày,
Và ban đêm ngươi đông cứng không tấm chăn kép của ngươi.
Em biết vậy.
Nếu em có nghĩ tới, em sẽ bắt đầu run lên vì lạnh.
Hay toát mồ hôi.
Nhưng dù thế nào, em run bắn.
Lời lẽ là một con thú cũng như im lặng.
Nó phải được vỗ béo. Đủ cả mồm miệng, tim, và tâm.
Với con mắt của một ông thầy hẳn hoi.
Trên bức phấn màu có một cái giá nhạc,
Mùi bụi bặm, ván xộc xệch.
Chỉ cần em nhìn vào, là nó kêu cọt kẹt.
Giống như bọn mình, ở khắp các khớp.
Nếu em đem rưới một thìa mật ong
Lên bệ cửa sổ ban đêm.
Sẽ rất nhiều kiến đến, có nhẽ ong bò vẽ,
Thậm chí những con sẻ, những con ngài, châu chấu,
Cả một đội quân cào cào.
Hẳn sẽ là một đám đông ào ào, rất khó chịu cho em.
Nhưng chính cái ý nghĩ ấy làm miệng anh ứa nước
Nghĩ việc em chầm chậm nâng thìa,
Và lật,
Rồi giữ nó như thế chốc lát,
Em chờ cho những giọt mật đầu rơi,
Và nơi.

 

AND NOW THIS TOO
(És még ez is)
In the inner courtyard just now
a little piece of the sky fell in
with the snow, and in it was
the leg of an angel cut off at the stem.
I know this is awkward and ridiculous.
I wouldn’t bore you with such things,
if you weren’t sick
and afraid of angels.
But sometimes one is overcome
with impatience and the tightening
of one’s skin. For you need time
even for silence. And for the flood.
VÀ BÂY GIỜ CŨNG CHUYỆN NÀY
Ở sân trong ngay lúc này
một mảnh trời nhỏ rơi vào
với tuyết, và trong ấy là
chân của một thiên thần đứt ngay cuống.
Anh biết điều này khó xử và khó coi.
Anh sẽ không làm em chán vì những chuyện kiểu ấy,
nếu em thấy ớn
và sợ các thiên thần.
Nhưng đôi lúc người ta bị ngợp
với sự nôn nóng và trói buộc
của làn da mình. Vì em cần thời gian
thậm chí cho yên lặng. Và cho tràn ngập.

 

SILENT LAMENT
(Csendes lament)
I shall never leave you,
you vowed beneath the arcades,
but you knew,
that there are no roosters there.
If you didn’t love me,
I wouldn’t even be alive,
I said, up there on the roof,
after I had got the mortal wound
from you and from the world.
Your palms were always sweaty
and you didn’t understand Flóra.
Now I must ponder that
if you didn’t exist,
you would constantly laugh at me
among those who can’t weep.
ÂM THẦM THAN
Anh sẽ không bao giờ rời em,
em đã thề dưới những vòm cửa ấy,
nhưng em biết rồi,
ở đó không có bọn gà trống.
Nếu em không yêu anh,
anh hẳn không còn sống,
anh đã nói, lên đó trên mái nhà,
sau khi nhận vết thương chí mạng
do bởi em và thế giới này.
Lòng bàn tay em luôn luôn ướt mồ hôi
và em không hiểu Flóra.
Nay anh đành phải nghĩ
nếu em không hiện tồn,
em sẽ chẳng ngừng cười nhạo anh
giữa đám người kia những kẻ không thể khóc.

 

SAMSARA
(Számszara)
See, if you were here with me now and you didn’t hurt me so much, I would believe that you didn’t love me,
but simply want to live with someone, anyone, you only
want a house, peace and quiet, jewelry and nice clothes
and to preserve the race, I don’t agree with Eliot on this, who had a bad opinion of women, he could not stand their taste, fragrance, moisture, then rather like Süskind, I believe that everything that is alive and moves exudes odours and moisture, especially linden, grapes, violets, ginger, lavender, mint, William pear, leechee, and that little yellow citrus fruit that we discovered at the Market, which has to be eaten together with the peel and from each other’s hands
in deep winter amorously, and the taste of the Mediterranean by Tunis and that of the Atlantic
in Agadir, and the Berber colours of Tafraout and
the yellow of the desert, the blue of the Touaregs,
I don’t believe all that is nothing but illusion,
the thousand veils of the goddess Maya, but it isn’t matter, neither power, nor property, perhaps just kiss stealing, the eternal memory of the first human love and the first big loss, I have to think of such things, now that you aren’t here and you are afraid too
with another.
LUÂN HỒI
Này nhé, nếu như em bên anh lúc này và chẳng làm anh đau đớn lắm, anh sẽ tin rằng em đâu có yêu anh,
mà đơn giản muốn ở cùng ai đấy, ai cũng được, em chỉ
muốn một ngôi nhà, bình yên và tĩnh lặng, ngọc ngà với quần áo đẹp
và để giữ cuộc đua đó, anh không thuận với Eliot về chuyện này, anh ta
có một quan điểm tệ về đàn bà, anh ta không chịu nổi mùi của họ, hương của họ,
hơi ẩm của họ, mà giống với Süskind thì đúng hơn, anh tin thứ gì sống
và chuyển động đều toát mùi và hơi ẩm, đặc biệt cây đoạn, nho, violet, gừng, oải hương, bạc hà, lê William, vải, và những
quả có múi nhỏ vàng chúng mình tìm ra ở Chợ, thứ quả phải
ăn cả vỏ và từ tay nhau
trong mùa đông sâu tình si, và cái mùi vị Địa Trung Hải của Tunis
và hương Đại Tây Dương
ở Agadir, và những sắc màu dân Berber ở Tafraout và
màu vàng sa mạc, màu lơ của dân Touaregs,
anh chẳng tin tất cả đó không là gì ngoài ảo giác,
ngàn tấm mạng che của nữ thần Maya, nhưng chẳng vấn đề gì đâu, chẳng
quyền lực, cũng không tài sản, có lẽ chỉ cái hôn trộm, ký ức vĩnh hằng của
con người đầu tiên yêu và đầu tiên mất mát, anh phải nghĩ về
những chuyện như thế, khi nay đây không em và em cũng sợ
với ai khác.

 

WAKEFULNESS
(Éberség)
The devil doesn’t sleep.
He can’t.
TỈNH THỨC
Ác thần thì không ngủ.
Gã không thể ngủ.

 

DECAMERON
(Decameron)
I have to go again and sit on the grass,
lie under the starry sky, push up
the daisies, be baptised,
put you through witch trials, ordeal by water,
ordeal by fire, decide whether to burn you
at the stake or impale you, well, what do you say,
you haven’t said anything about the blurb,
and amarcord, please, the life of brian,
y tu mamá también,
talk to her, the full monty?
and casablanca, stalker, 101 reykjavik,
one-two porno, it’s voltaire’s fault,
jules and jim
the man without a past
as it is in heaven
mr. ibrahim and the flowers of the koran.
eyes wide shut
MƯỜI NGÀY
Anh lại phải đi và ngồi trên cỏ,
nằm dưới trời sao, nâng lên
những bông cúc, được rửa tội,
đưa em đi qua những vụ xử phù thủy, thử bằng nước,
thử bằng lửa, quyết định xem liệu có thiêu em
trên cọc hay xiên em, ừ, em sẽ
nói gì,
em vẫn không nói gì về những dòng bỉnh bút,
và hồi cố, nào em, cuộc sống thượng lưu,
và mẹ em cũng thế,
hãy nói với bà, tất tật?
và casablanca, kẻ theo dõi, 101 reykjavic,
phim heo một-hai, lỗi của Voltaire,
jules và jim
*[note: những tên phim ]
cái người không quá khứ
như thể ở thiên đường
ngài ibrahim và những bông hoa koran
nhắm mắt

 

EVERNESS
(Everness)
As when a hurricane wind sweeps a hundredweight
of down out of your hands, while there is a lull in the wind, the sun shines, and you don’t understand how you can see heaven so close up, so young, without confessing, after breaking up, just like that.
Yes, like this. The bush trembles, because.
Because there is a flood, there is a flood,
there is dharma, a good world.
For months now.
That is what is coming down from the rain clouds,
it’s in the air, in every unbelievable encounter,
by the lake, Pilisszentlászló, Vienna, Szentendre, Ozora
 if solitude in such company is so sweet, I’ll take vows.
I don’t drink wine either, neither a short, nor a long one, anyway this is full. You can pack in the basement, continue in the garden, organise the screws, the shrink tubes, carry the earth and the stones a bit longer,
the gravel, and sand from A to B, then back from B
to A and then sit on the mound, tamp it down, grind branches, angle grind, build supporting wall, sidewalk, be a supportive, and such.
That we do these things solely for others is slander.
That we do these things solely for ourselves
is also slander.
Giving is good, being together is good.
To be constantly angry not so much.
Love me-love me not, who gives a fuck.
It is good that you are.
Good that I can be.
Good that we have time and space to talk about this.
If there is tension, there is dizziness, destruction, overweening pride, and then that’s that.
So many growth-rings, so many screams on the leathery skin. So many headstands, so much tantric breathing, so many morning- and so much acro-yoga.
If you look down from the windowsill,
If I finish chanting,
you will see your fears.
So that this heaven on earth will never end.
Never.
MÃI MÃI
Tựa như lúc một cuồng phong quét ngàn cân
của một nỗi buồn khỏi tay em, đang khi có một điệu ru trong gió ấy, mặt trời
tỏa sáng, và em chẳng hiểu làm sao mà thấy trời thật gần
vậy, trẻ thế, không lời xưng tội, sau đổ vỡ, thật chẳng ngờ.
Ừ, như thế này. Bụi cây run lên, bởi.
Bởi có một cơn lụt, có một trận lụt,
có đạt-ma, một thế giới lành.
Mấy tháng nay.
Đấy là thứ đang xuống từ những đám mây mưa,
trong không, trong mỗi cuộc kỳ ngộ khó tin,
bên hồ ấy, Pilisszentlászló, Vienna, Szentendre, Ozora
-nếu đơn độc trong bạn bầu như thế thật ngọt ngào, anh sẽ thề nguyện.
Anh cũng không uống vang, chẳng một thứ ngắn, chẳng một thứ dài, dẫu sao thì
đây là đủ. Em có thể gói ghém trong tầng hầm, tiếp tục ngoài vườn, dàn lắp
những ốc vít, những ống mềm, chở những đất và đá một chút
dài hơn,
sỏi, và cát từ A đến B, rồi trở lại từ B
đến A và rồi ngồi trên đống ấy, lèn nó xuống, vun các nhánh, vun
góc, đắp tường vây, lối đi quanh, làm một người hỗ trợ, và cứ thế.
Bảo rằng chúng mình làm những chuyện này chỉ cho người khác là thêu dệt.
Bảo rằng chúng mình làm những thứ này chỉ vì chúng mình
thêu dệt cũng là.
Cho đi là tốt, bên nhau là tốt.
Tức giận liên miên sẽ không quá nhiều.
Yêu tôi-không yêu tôi, ai mà để ý.
Có em đây là được.
Anh có thể ổn rồi.
Tốt thôi chúng mình có nơi có lúc để nói chuyện này.
Nếu có căng thẳng, có choáng váng, phá hủy, quá kiêu hãnh,
và rồi thế cơ đấy.
Cơ man là những vòng tăng trưởng, cơ man nào những tiếng thét trên da sần. Cơ
man nào những cú trồng chuối, rất nhiều hít thở bí nhiệm, cơ man buổi sớm – và
rất nhiều yoga nhịp điệu dưỡng sinh.
Nếu em cúi nhìn trên bậu cửa sổ,
Nếu anh tụng niệm xong,
em sẽ thấy những sợ hãi của em.
Vậy nên bầu trời này trên mặt đất sẽ khôn cùng.
Chẳng bao giờ.
*bài thơ ngẫu hứng cho những lời [của Csabi]: ngàn cân, bậu cửa sổ, tụng niệm, bờ hồ, choáng váng, đơn độc, đơm đặt, sần, run rẩy, yêu, quá kiêu hãnh, khổ sở.

 

GREEN POEM
(Zöld vers)
I fell asleep at once and lay naked in bed
by an open window until morning.
Then I just stood there looking at the hill
opposite, the roofs, the ancient towers.
I had breakfast, took a walk, checked out,
I gave my croissant to a disputatious beggar.
Now I am sitting in front of Ibrahim,
in the shade of the Írottkő.
Wearing panama hat.
I can sense from the mint how much
your mouth hurts.
BÀI THƠ XANH
Tôi lập tức thiếp đi và trần truồng trong giường
bên cửa sổ mở toang đến tận sáng.
Rồi tôi cứ đứng mà nhìn quả đồi
đối diện, những mái nhà, những tháp cổ kính.
Tôi ăn sáng, rồi tản bộ, xem xét
tôi đã cho một người ăn xin hay lý sự chiếc bánh sừng bò của tôi.
Giờ thì tôi ngồi trước Ibrahim,
trong bóng ngọn Írottkő.
Đội chiếc mũ panama.
Tôi có thể cảm nhận từ bạc hà xiết bao
đau đớn của miệng em.

 

ANTIQUE LAMENT
(Antik lament)
O, you nymphs of Lucullus, you reeds, you hard ones,
to what end does the sunshine cut the sky, if the poet
cannot talk with his sweetie on skype! If he does not
understand how the black mould in the pot, that there
shall be a wreathe for divine breasts, and let the car-stake break, while the face turns from gloom to serenity. You hold it well, Pimene, and you too, tipsy, wild beast, broad-shouldered Cermes. Tomorrow shall be a day, the wine will flow, the gods will loll about.
Lucullus, I tell you, let alone with your wits about you,
but you most certainly cannot live without beauty.
THỞ THAN XƯA
Ôi, các người những nữ thần của Lucullus, các người lau sậy, các người khó tính,
chân mây nào cho nắng cắt bầu trời,
nếu nhà thơ
không thể chuyện trò với người yêu mình qua skype! Nếu anh ta không
hiểu mốc đen trong cái nồi thế nào, thì đó
sẽ là một vòng hoa cho những bộ ngực thần thánh, và mặc kệ cổ phần xe vỡ, trong lúc gương mặt âm u chuyển ra điềm tĩnh. Người giữ tốt đấy, Pimene, và
người nữa, con thú hoang, dữ, vai rộng
Cermes. Ngày mai sẽ một ngày, rượu vang tuôn chảy, các thần thong thả dạo
quanh. Lucullus, tôi bảo người, dù cho những khôn ngoan điềm tĩnh của người,
nhưng chắc chắn nhất là người không thể sống thiếu cái đẹp.

 

CORNFLOWER
(A búzavirágot)
I took them from the corn-cockle and ate them all.
I’m blue now, like a nap under the rain.
HOA NGÔ
Tôi lấy chúng từ áo ngô và ăn tất cả.
Tôi nay màu lơ, giống như một chợp mắt trong mưa.

 

I’LL JUST POP OUT FOR A MOMENT
(Én addig kiszaladok)
to buy an indulgence
improve the Ten Commandments
embellish the high priest
voice the f
make the k public
brighten your guardian angel’s wings
batik the expectant mother dress
remove the stain from Tobias’s son
purchase new ear-rings for Abraham’s daughter
quicken the fires of Hell
take the baby from Our Lady’s hands
until she finishes her toilette
the sky-blue
but let the devil’s claws be dirty
I don’t clean swords
and let someone else put
a stone in the sling
I have work to do now
I have to keep my wits about me
and not fall apart
and not make that brunette cry
take her in my lap
show her to the dawn
read Bulgakov
and those Fyodors
TÔI SẼ CHỈ BUỘT MIỆNG TRONG KHOẢNH KHẮC
để mua một đặc ân
cải thiện Mười Điều răn
điểm tô giáo sĩ cấp cao
diễn đạt chữ f
phổ biến chữ k
đánh sáng đôi cánh của thiên thần hộ mệnh em
dệt hoa văn chiếc váy mẹ mong
xóa đi vết nhơ của con trai của Tobias
mua khuyên tai mới cho con gái của Abraham
quạt mạnh những đám lửa Địa ngục
đón lấy đứa trẻ từ tay Đức Bà
cho đến lúc bà ở toilet quay ra
trời xanh ấy
nhưng cứ mặc cho bẩn thỉu những móng vuốt bọn quỷ
tôi không lau những lưỡi gươm
và mặc cho ai đấy đặt
một tảng đá vào móc treo
tôi có việc phải làm bây giờ
tôi phải giữ lòng bình tĩnh sáng suốt
và không ngã lòng bối rối
và không làm cho tóc nâu phải khóc
ôm nàng vào lòng tôi
cho nàng thấy bình minh
đọc Bulgakov
và những ông Fyodor

 

HAIR EVERYWHERE
(Hajak mindenütt)
And when I tire of the pace,
I doze on frothy cloud duvets
I feel the five little fingernails
of a hand digging into my thick hair,
they get so lost in it that they disappear,
they play with it, ruffling and tousling,
tousling its thick shag,
grabbing a handful and pulling,
as they did long ago. I cry out
from the joyful good pain.
/Dsida Jenő: The Elegy of Falling Hair/
Where there are women, there is hair.
Hair on the sheets,
Hair in the bathroom,
Hair in the mouths of stuffed animals,
Hair in the back light,
Hair on the floor,
Hair in the chicken soup,
In the vegetables,
In the breadcrumbs of the fried meat,
Hair in the teeth,
Hair in the pipe,
Hair on the drapes.
Hair on the headboards,
Hair on the pillows,
On the curtains,
In the spider-web in a corner of the ceiling,
Hair in the sinks,
Hair in the GPS,
Hair and dust in the battery,
In the washing machine,
On the ironing board,
In the opening of the windscreen washer-fluid container,
On the hand-brake knob,
In the hotels that house international delegations,
In concert halls with shiny floors,
In Beautiful Poems,
There is hair in the Oval Office,
Hair in Burkina Faso,
Hair in NATO headquarters,
In the Lukács baths,
In the Palatinus,
In the renovated Császár-Komjádi baths,
In the Hajós Alfréd baths,
In the Danube-Arena,
Hair in the space between words,
Hair in the parking lot,
Hair in the big deals,
On the maidens,
Hair on the Treaty of Trianon,
Hair on the Universal Declaration of Human Rights,
Hair on the EU’s regulation of the curvature
of cucumbers written in the national languages,
Hair on the dolls with hair,
Hair at the premier of Billy Elliot,
Hair on the keyboard,
Hair everywhere.
Cleaning up to Sinead O’Connor’s beautiful voice
As always it is up to me.
I am thinking of the nimble friars with clipped hair,
Of the sweet prattling of downy-skinned babies,
The cells in the hermitage of Majkpuszta,
Abandoned gardens of castles,
Of Gödel’s theorem,
I know what I know.
I start off decisively,
I sit down in the courtyard under the tamarisk tree,
And my heart is completely filled with peace.
I tear out the rest.
TÓC KHẮP NƠI
Và khi tôi mệt vì nhịp đi
Tôi ngủ thiếp trên chăn mây mềm mọng
Tôi cảm nhận năm móng tay bé
của một bàn tay lùa trong tóc dày tôi,
những ngón ấy lạc trong tóc và biến mất,
chúng chơi với tóc, xù lên và rũ ra,
rũ ra đám rậm dày của tóc,
nắm một nắm đầy và kéo,
như chúng đã làm ngày trước. Tôi khóc lên
bởi cái đau lành mạnh đầy vui.
/ Dsida Jenő: Bi ca về Tóc Rụng/
Ở đâu có phụ nữ, đều có tóc.
Tóc trên giường,
Tóc trong phòng tắm,
Tóc trong miệng đám thú nhồi bông,
Tóc trong đèn hậu
Tóc trên sàn,
Tóc trong bát súp,
Trong rau cỏ,
Trong vụn bánh mì rắc trên thịt rán,
Tóc trong răng,
Tóc trong tẩu thuốc,
Tóc trên màn trướng.
Tóc trên vai giường,
Trên những rèm cửa sổ,
Trong mạng nhện trên một góc trần nhà,
Tóc trong những cái bồn,
Tóc trong GPS,
Tóc trong bụi và trong pin,
Tóc trong máy giặt,
Trên cái cầu là,
Trong cái hộp mở chứa dầu của cần gạt nước,
Trên núm phanh tay,
Trong những khách sạn đang đón các đại diện quốc tế,
Trong những phòng hòa nhạc mặt sàn bóng lộn,
Trong Những Bài Thơ Đẹp,
Có tóc trong Phòng Bầu dục,
Tóc ở Burkina Faso,
Tóc trong tổng hành dinh NATO,
Trong phòng tắm của Lukács,
Ở (hồ) Palatinus,
Trong những phòng tắm Császár-Komjádi đã tân trang,
Trong những phòng tắm Hajós Alfréd,
Trong Sân vận động Danube,
Tóc trong khoảng trống giữa các từ,
Tóc trong bãi đỗ xe,
Tóc trong các thương vụ lớn,
Trên những nàng xử nữ,
Tóc trên Hiệp ước Trianon,
Tóc trên Tuyên ngôn Thế giới về Nhân quyền,
Tóc trên quy định của EU về độ cong
của những quả dưa chuột viết bằng các ngôn ngữ bản địa,
Tóc trên búp bê có tóc,
Tóc ở thủ tướng Billy Elliot,
Tóc trên bàn phím,
Tóc khắp mọi nơi.
Làm sạch cho giọng đẹp của Sinead O’Connor
Như luôn luôn việc đó tùy tôi.
Tôi nghĩ về những thầy tu nhanh nhẹn mái tóc ngắn,
Về những em bé bi bô da mịn đáng yêu,
Những xà lim trong chốn thâm u của Majkpuszta,
Những khu vườn để hoang của những lâu đài,
Về định lý của Gödel,
Tôi biết những gì tôi biết.
Tôi cất bước dứt khoát,
Tôi ngồi trong sân dưới cây me,
Và tim tôi ngập đầy yên ả.
Tôi xé rời phần còn lại.
     


     

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây